Nỗi niềm của mắt

      -
  • Than phiền
  • gplus
  • pinterest
Lâu nay do tính lười, lại thêm quá tự tin về thể tạng trời cho của mình nên tôi hầu như không để ý gì đến mắt mũi, bởi vẫn đi lại...
Nỗi niềm của mắt

Lâu nay do tính lười, lại thêm quá tự tin về thể tạng trời cho của mình nên tôi hầu như không để ý gì đến mắt mũi, bởi vẫn đi lại, viết lách bình thường dù thi thoảng lại phải ra hiệu nâng cấp đôi mắt kính lên một vài diop. Lười và tự tin đến nỗi có lần vào viện thăm bà xã mổ sỏi thận, gặp một nữ bác sĩ cao như người mẫu cùng câu trách: “Anh là lười vào khám bệnh định kỳ lắm đấy nhé!”. Thế là bèn trả lời như sáo tắm: “Con đường đẹp nhất của một thằng đàn ông là con đường đi thẳng từ nhà riêng đến nhà xác, nhưng hôm nay đứng trước nhan sắc của nữ Chính ủy, vị Trung tướng duy nhất trong lịch sử quân đội Việt Nam tôi xin làm cú trung chuyển”.


Vậy mà gần đây, thị lực đột nhiên tuột dốc đáng sợ, nhìn đâu cũng thấy toàn sương mù và muỗi bay rối rít, đeo kính có số đo tổ chảng rồi mà nhìn vào trang sách vẫn cứ lòa nhòa, lợn cợn như cái anh lông quặm mạn tính. Định kệ, sương đến rồi sương lại tan, sương còn tan đầu ngõ mây còn bay giữa trời kia mà, muỗi bay chán rồi muỗi cũng phải đi, già rồi, chữa trị gì, rách việc hơn thế, nếu có ai nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn mà lại để vậy à thì tôi cười chát đắng, thất thập cuộc đời rồi, cửa kiếc gì nữa, có là cửa mồ! Nhưng không kệ được khi chiếc xe máy tôi đi cứ loạng choạng như cái gã say không nhìn rõ đường xá, cảnh vật. Thậm chí cây vợt bóng bàn đánh mười quả thì chín quả ra ngoài. Chưa hết, cái này mới thật khốn nạn, vốn là một gã quảng giao mau mồm mau miệng, nhất là với phái nữ nhưng gần đây bỗng mang tiếng là khinh khỉnh khinh người chỉ vì người ta chào mình mà mình có nhìn ra ai vào ai đâu mà biết đường chào lại.


Đành xếp hàng khám thử cái vậy. Và thật “mát dạ” khi cô nữ bác sĩ xinh đẹp dịu dàng mang hàm đại tá phán, cũng phán rất dịu dàng: “Mắt phải anh có cái sẹo, hoàn toàn hỏng rồi, thị lực dưới một phần mười, lại loạn thị nữa. Còn mắt trái cũng chỉ còn năm”. Chưng hửng cả người. Thì ra bao lâu nay làm gì, đi đâu, lái xe hay chơi thể thao tôi chỉ dùng độc mắt trái mà mắt trái chắc do hành hạ hết công suất nên giờ đây nó cũng đâm đổ đốn, kiểu này rốn thêm ít năm nữa có khi thành con sói độc nhỡn gầm gừ giữa rừng khuya hay cái anh xẩm mù lòa đi hát rong thảm sầu ngoài chợ.


 



Có cái giá nào trả cho một tấm tình thầy thuốc, một lương tri làm nghề? Cái đó cao lắm, vô giá… (ảnh minh họa)


Thế bây giờ phải làm sao? Tôi hỏi như cái anh chàng ngớ ngẩn chả biết một tý gì về ngành y cả dẫu rằng ngày xưa, xa lắm, tôi cũng đã từng chớm là một sinh viên quân y khóa đầu rồi mới ngồi chưa nóng đít được một năm lại bị tiếng súng gọi vào trận mạc. Chỉ còn cách mổ thôi, nữ bác sĩ trả lời, mổ thay thủy tinh thể nhưng chưa biết cái vết sẹo đó có cản trở gì không? Sẹo? Đúng, cho đến lúc đó tôi mới chợt nhớ trong một trận đánh đặc công ngày nào, khi bươn rào tôi đã bị một lưỡi thép gai sắc lẻm cứa sâu vào mắt, máu chảy tí ty rồi thôi, thành ra coi thường để rồi khi về già, nó đã âm ỉ cộng hưởng với cô nàng mang cái tên mỏng manh, mỹ miều “thủy tinh thể”quất cho tôi một phát đích đáng.


Tuy thế tôi cũng cất công đi khám thử ở một vài bệnh viện công hay bệnh viện tư, cả bệnh viện quốc tế liên doanh khác nhưng cũng đều nhận được một câu trả lời tương tự: “Nếu không có vết sẹo thì chuyện thay thủy tinh thể với công nghệ hiện đại bây giờ chỉ nhỏ như con muỗi”. Muỗi à? Sẹo à? Lằng nhằng nhỉ? Một ý nghĩ trồi lên: Kệ, thôi, còn mấy năm ở đời nữa, mổ miếc gì, rắc rối, sống chung luôn, chả mù đâu mà sợ, sẹo mắt mà đụng dao kéo vào có khi mù hẳn. Còn cái khoản loạn thị kia có khi thế lại hay. Cuộc đời bây giờ đang vào hồi ngổn ngang bừa bộn, con người lúc này cũng đang vào kỳ bừa bộn ngổn ngang, vậy thì nhìn rõ nhìn nét làm gì, cứ nhìn lòa nhòa, chập chờn, lúc ẩn lúc hiện có khi lại đỡ nhức đầu, bức xúc, có phải thời chiến tranh đâu mà cần nhìn thấu mặt kẻ thù.


Và cái quyết định mang tính cam phận này sẽ đeo đuổi tôi chưa biết đến bao giờ nếu như một lần đi máy bay vào Nam, tôi  không ngồi cạnh một anh chàng trung niên khá đẹp trai, da dẻ hồng hào, tóc hoa râm không cần đảo ngói, có hàm răng cười rất đẹp. Thấy tôi thỉnh thoảng lại lấy khăn chấm mắt hoặc nheo tít mắt lại nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm mây trời, anh bảo: “Em là người mê văn từ bé, lại đã đọc của anh hầu như không thiếu cuốn truyện nào nên ngày mai nếu rảnh, em mời anh đến chỗ em ta bàn kỹ về đôi mắt của anh tý. Đôi mắt anh có chuyện để bàn đấy”. Tôi hỏi, thằng em trước là lính trinh sát hay đặc công mà quan sát cừ phết? Anh ta nói trước em là bác sĩ quân y rồi sau chuyển ra ngoài chuyên về mắt. Tôi nghe biết thế, không để vào đầu vì nếu có đến thì chắc lại là thủy tinh thể đục này đục khác, rồi lại sẹo nọ sẹo kia hoặc lại loạn thị loạn thiếc nhắng củ tỏi lên là hết, chán đời thêm.


Và tôi cũng sẽ bỏ qua như tặc lưỡi bỏ qua mọi lần đi khám khác nếu như ông bạn của anh ta ngồi cạnh nhân lúc anh ta vào toilet không ghé vào tai tôi: “Bác cứ thử đến đi! Hắn mát tay lắm và không phải ai hắn cũng nhiệt tình thế đâu. Biết đâu là cơ duyên?”. Mát tay ư? Ai chả tự cho mình là mát tay? Tôi sẽ rơi vào tâm lý hoài nghi đã trở thành cố hữu khi đã sống quá lâu trên đời nếu như khi chia tay chính cậu bác sĩ không đưa vào tay tôi tấm danh thiếp. Thì cũng là cầm cho lấy lệ chứ thời buổi này danh thiếp chả nói lên điều gì, thì đó, có vị chỉ một miếng giấy bằng nửa bàn tay mà chi chít cả chục các chức tước, danh hiệu, đọc chóng cả mặt mà đã có ai biết đâu nếu như có một bận tôi không vô tình xem được một cuộc hội thảo Đông Nam Á về mắt trên tivi mà anh ta đọc một bản thuyết trình khá sinh động về những chấn thương mắt trong chiến tranh. Chà, chiến tranh à, chấn thương à? Nghe có vẻ đồng đội, chiến hữu quá, zô quá! Thế là mò đến.


Một tòa nhà cao tầng sơn màu trắng khang trang tọa lạc ngay bên hồ Trúc Bạch đầu đường Phó Đức Chính đang vào mùa gió thu se sẽ tràn về đã gợi một sự yên hàn, tĩnh tại. Bước vào trong, khách đến khám chữa ngồi kín cả sáu tầng lầu với thấp thoáng những nụ cười hiền tươi của các cô nhân viên khoác áo blu trắng lại gợi một sự lãng mạn, tin cậy bước đầu. Càng lãng mạn hơn khi phải đi qua tất cả các phòng khám kín đáo đều có một màu  đèn huyền ảo như nhau và phía trước, rất gần, chỉ cách một cái máy gì vẻ tân kỳ lắm thơm nức mùi hải ngoại, nghe rõ được cả hơi thở tinh khôi và tiếng cựa mình sột soạt là bóng hình một thanh nữ cũng huyền ảo không kém, đưa đà cho cái sự khám lâu la tới hai tiếng thành phút chốc thoảng bay.


Chỉ đến khi bước vào căn phòng có biển đề BS. HÙNG - GIÁM ĐỐC thì cái thoảng bay đó mới vón cục. Anh bạn bác sĩ nhiệt tình, bình dị, dễ thương ngồi cùng chuyến bay hôm trước giờ đây lạ lẫm, sang trọng, sáng choang và nghiêm nghị như một giáo sư đầu ngành sau khi kiểm tra lại một lần chót, lạnh lùng phán như chưa hề quen biết gì: “Anh về, nửa tháng sau quay lại!”. Cái gì vậy, tôi hỏi. Vì mắt anh phải đặt bên Nhật một cái thủy tinh thể riêng cho hợp với vết sẹo. Vị bác sĩ trả lời rồi ra hiệu cho cô trợ lý gọi tiếp người khác.


Tý nữa thì nổi cáu, tự nhiên mời người ta đến đây chứ có kỳ kèo xin xỏ gì đâu mà hách thế? Nói năng, điệu bộ cứ như giáo hoàng La Mã! Và sẽ nổi cáu thật nếu như không có một cánh blu xà đến, nhỏ nhẹ: “ Để cháu đưa chú xuống tầng. Hôm nay đầu tuần đông khách quá, từ sáng đến giờ bác sĩ phải khám và mổ bốn ca rồi, chiều nay còn bốn ca nữa! Chú cứ về nghỉ, đến ngày cháu sẽ chủ động gọi ạ!”. Gọi ạ!... Gớm thôi là cái tiếng con gái êm ru nơi bệnh viện như tiếng những cô du kích giữa trận tiền làm thoáng nhẹ cả đau thương chết chóc. Thì về và chờ.


Đúng 15 ngày sau, khi cái đầu lãng đãng của tôi sắp quên rồi thì cũng tiếng cô gái đó gọi cho tôi mời đến mổ, lại còn dặn không ăn sáng để thử máu, không tự đi mà có người nhà đưa đến hoặc nếu không có người nhà thì chú đi taxi chứ đừng ngồi xe máy...”. Tý nữa phì cười! Cái gì mà như vào trận đại phẫu ấy nhỉ? Máu đổ đầu rơi à? Chắc lại cả “Khi cần thì báo tin cho ai?”.


May mà lần này cái thằng chúa hay sốt ruột là tôi được đưa lên thẳng phòng mổ luôn sau khi thay đồ bệnh nhân và cũng ký vào bản “Khi cần báo tin cho ai”. Rồi cũng nhỏ thuốc mê, thuốc giãn đồng tử, trùm khăn kín mặt, đặt ống thở ống hút đàng hoàng. Lát sau, trong bóng tối huyền hoặc nghe có những bước chân nhẹ đi đến rồi ca phẫu thuật bắt đầu. Không thấy đau, không thấy rát, chỉ thi thoảng nhói nhẹ trong sự tĩnh lặng đến không cùng tưởng như nghe được cả tiếng sâm cầm từ lịch sử vỗ cánh bay qua khung cửa. Nhưng sao mà lâu thế? Nghe bảo mổ cái này chỉ mươi, mười lăm phút là xong mà thời gian trôi qua chí ít cũng trên cả nửa tiếng rồi! Hay là... Tôi thoáng nghĩ đến cái sẹo chết tiệt. Hay là thôi, bỏ đi cậu ạ, sẹo siếc lằng nhằng thế có khi mổ mất công! Tôi định mở mồm nói thế thì tiếng của Hùng, đúng là cái tiếng trầm trầm, hơi khàn của cậu ta vang lên: “Xong rồi! Mời nhà văn ngồi dậy! May quá, tưởng không vào nổi!”. Chiếc khăn trùm được tháo ra, con mắt vừa mổ được băng lại, tôi ngồi dậy và bất ngờ, qua con mắt lành thoáng thấy trên trán Hùng có những chấm mồ hôi li ti. Những giọt mồ hôi trong phòng lạnh. Trong khi anh cúi xuống ghi chép cái gì vào bệnh án, cô phụ mổ chính là cô gái lần trước đưa tôi xuống tầng lúc này đứng cạnh tôi nói nhỏ: “Đây có lẽ là ca mổ thủy tinh thể khó nhất, lâu nhất của bác sĩ, tới 45 phút, phải lựa qua cái sẹo sao cho vào khít được. Tối nay chú có thể tháo băng, sáng mai đến kiểm tra lại. Giờ cháu đưa chú xuống tầng”.


Lại đưa xuống tầng! Mát mẻ chưa? Tính quay lại cảm ơn người mổ một câu nhưng đã không thấy bóng anh ta đâu nữa. Chắc lại quay về phòng khám rồi? Rõ khổ! Tôi thoáng nghĩ đến mật độ bệnh nhân ngồi trước phòng anh ta khá đông lúc nãy.


Về nhà, chỉ mong mặt trời lặn. Khi đèn đường bật lên, trước sự chứng kiến của cả nhà, tôi trịnh trọng tháo băng như anh lính Lê Mã Lương bị đạn vào mắt. Và một điều bất ngờ đến kỳ diệu xảy ra: Lấy màn hình tivi làm chuẩn, lấy những khuôn mặt người thân làm chuẩn, cả đồ đạc trong nhà nữa... tất cả cứ sáng bừng lên, sắc nét, gẫy gọn như thể cái chuyện lòa nhòa kia chỉ là chuyện đùa. Đến màu lá ngoài kia cũng xanh hơn, nét chữ trên trang bản thảo cũng có hồn hơn. Thế có nghĩa là con mắt sẹo của tôi sau 41 năm phế tích nay chỉ sau 45 phút, giờ đã sáng gần tương đương con mắt lành, từ nay hai mắt song hành, hai mắt cùng soi về phía trước, độc nhãn long bao năm nay giờ đã thành thiên lý nhãn. Sướng đến ngỡ ngàng, sướng đến tự trách sao không đi mổ từ đầu?


Sướng tới nỗi quên cả trả lời một câu hỏi rất đời thường nhưng vô cùng thiết yếu của ai đó: “Này, mổ công phu thế, máy móc tân kỳ thế, lại là Bệnh viện mắt Nhật Bản đang có thương hiệu hàng đầu, tóm lại giá cả là bao nhiêu?”. Đành lắc đầu không trả lời được. Có cái giá nào trả cho một tấm tình thầy thuốc, một lương tri làm nghề, một mẫu số chung đã cùng đi qua những cánh rừng bom đạn, cao lắm, vô giá.


Mãi mấy tuần sau tôi mới nhận được cái tin nhắn của Hùng: “Em xin lỗi đã không nói chuyện với anh được  nhiều, một là vì bận, thứ nữa là nhà em bị ung thư vú nên đầu óc luôn để hai nơi. Riêng đối với anh em chỉ nghĩ một điều, nếu anh vin vào mắt mũi để gác bút thì em cảm thấy như mình có tội, vốn là người lính em mong anh tiếp tục ngồi vào bàn, thế thôi...”.


Hà Nội, thu 2016


Nhà văn Chu Lai


Tag :

  • Than phiền
  • gplus
  • pinterest
Bình luận (0)
Đánh giá:

Nỗi niềm của mắt

Lâu nay do tính lười, lại thêm quá tự tin về thể tạng trời cho của mình nên tôi hầu như không để ý gì đến mắt mũi, bởi vẫn đi lại...


Noi niem cua mat


Lau nay do tinh luoi, lai them qua tu tin ve the tang troi cho cua minh nen toi hau nhu khong de y gi den mat mui, boi van di lai...


Lau nay do tinh luoi, lai them qua tu tin ve the tang troi cho cua minh nen toi hau nhu khong de y gi den mat mui, boi van di lai, viet lach binh thuong du thi thoang lai phai ra hieu nang cap doi mat kinh len mot vai diop. Luoi va tu tin den noi co lan vao vien tham ba xa mo soi than, gap mot nu bac si cao nhu nguoi mau cung cau trach: “Anh la luoi vao kham benh dinh ky lam day nhe!”. The la ben tra loi nhu sao tam: “Con duong dep nhat cua mot thang dan ong la con duong di thang tu nha rieng den nha xac, nhung hom nay dung truoc nhan sac cua nu Chinh uy, vi Trung tuong duy nhat trong lich su quan doi Viet Nam toi xin lam cu trung chuyen”.


Vay ma gan day, thi luc dot nhien tuot doc dang so, nhin dau cung thay toan suong mu va muoi bay roi rit, deo kinh co so do to chang roi ma nhin vao trang sach van cu loa nhoa, lon con nhu cai anh long quam man tinh. Dinh ke, suong den roi suong lai tan, suong con tan dau ngo may con bay giua troi kia ma, muoi bay chan roi muoi cung phai di, gia roi, chua tri gi, rach viec hon the, neu co ai noi doi mat la cua so tam hon ma lai de vay a thi toi cuoi chat dang, that thap cuoc doi roi, cua kiec gi nua, co la cua mo! Nhung khong ke duoc khi chiec xe may toi di cu loang choang nhu cai ga say khong nhin ro duong xa, canh vat. Tham chi cay vot bong ban danh muoi qua thi chin qua ra ngoai. Chua het, cai nay moi that khon nan, von la mot ga quang giao mau mom mau mieng, nhat la voi phai nu nhung gan day bong mang tieng la khinh khinh khinh nguoi chi vi nguoi ta chao minh ma minh co nhin ra ai vao ai dau ma biet duong chao lai.


Danh xep hang kham thu cai vay. Va that “mat da” khi co nu bac si xinh dep diu dang mang ham dai ta phan, cung phan rat diu dang: “Mat phai anh co cai seo, hoan toan hong roi, thi luc duoi mot phan muoi, lai loan thi nua. Con mat trai cung chi con nam”. Chung hung ca nguoi. Thi ra bao lau nay lam gi, di dau, lai xe hay choi the thao toi chi dung doc mat trai ma mat trai chac do hanh ha het cong suat nen gio day no cung dam do don, kieu nay ron them it nam nua co khi thanh con soi doc nhon gam gu giua rung khuya hay cai anh xam mu loa di hat rong tham sau ngoai cho.


 



Co cai gia nao tra cho mot tam tinh thay thuoc, mot luong tri lam nghe? Cai do cao lam, vo gia… (anh minh hoa)


The bay gio phai lam sao? Toi hoi nhu cai anh chang ngo ngan cha biet mot ty gi ve nganh y ca dau rang ngay xua, xa lam, toi cung da tung chom la mot sinh vien quan y khoa dau roi moi ngoi chua nong dit duoc mot nam lai bi tieng sung goi vao tran mac. Chi con cach mo thoi, nu bac si tra loi, mo thay thuy tinh the nhung chua biet cai vet seo do co can tro gi khong? Seo? Dung, cho den luc do toi moi chot nho trong mot tran danh dac cong ngay nao, khi buon rao toi da bi mot luoi thep gai sac lem cua sau vao mat, mau chay ti ty roi thoi, thanh ra coi thuong de roi khi ve gia, no da am i cong huong voi co nang mang cai ten mong manh, my mieu “thuy tinh the”quat cho toi mot phat dich dang.


Tuy the toi cung cat cong di kham thu o mot vai benh vien cong hay benh vien tu, ca benh vien quoc te lien doanh khac nhung cung deu nhan duoc mot cau tra loi tuong tu: “Neu khong co vet seo thi chuyen thay thuy tinh the voi cong nghe hien dai bay gio chi nho nhu con muoi”. Muoi a? Seo a? Lang nhang nhi? Mot y nghi troi len: Ke, thoi, con may nam o doi nua, mo miec gi, rac roi, song chung luon, cha mu dau ma so, seo mat ma dung dao keo vao co khi mu han. Con cai khoan loan thi kia co khi the lai hay. Cuoc doi bay gio dang vao hoi ngon ngang bua bon, con nguoi luc nay cung dang vao ky bua bon ngon ngang, vay thi nhin ro nhin net lam gi, cu nhin loa nhoa, chap chon, luc an luc hien co khi lai do nhuc dau, buc xuc, co phai thoi chien tranh dau ma can nhin thau mat ke thu.


Va cai quyet dinh mang tinh cam phan nay se deo duoi toi chua biet den bao gio neu nhu mot lan di may bay vao Nam, toi  khong ngoi canh mot anh chang trung nien kha dep trai, da de hong hao, toc hoa ram khong can dao ngoi, co ham rang cuoi rat dep. Thay toi thinh thoang lai lay khan cham mat hoac nheo tit mat lai nhin ra ngoai cua so ngam may troi, anh bao: “Em la nguoi me van tu be, lai da doc cua anh hau nhu khong thieu cuon truyen nao nen ngay mai neu ranh, em moi anh den cho em ta ban ky ve doi mat cua anh ty. Doi mat anh co chuyen de ban day”. Toi hoi, thang em truoc la linh trinh sat hay dac cong ma quan sat cu phet? Anh ta noi truoc em la bac si quan y roi sau chuyen ra ngoai chuyen ve mat. Toi nghe biet the, khong de vao dau vi neu co den thi chac lai la thuy tinh the duc nay duc khac, roi lai seo no seo kia hoac lai loan thi loan thiec nhang cu toi len la het, chan doi them.


Va toi cung se bo qua nhu tac luoi bo qua moi lan di kham khac neu nhu ong ban cua anh ta ngoi canh nhan luc anh ta vao toilet khong ghe vao tai toi: “Bac cu thu den di! Han mat tay lam va khong phai ai han cung nhiet tinh the dau. Biet dau la co duyen?”. Mat tay u? Ai cha tu cho minh la mat tay? Toi se roi vao tam ly hoai nghi da tro thanh co huu khi da song qua lau tren doi neu nhu khi chia tay chinh cau bac si khong dua vao tay toi tam danh thiep. Thi cung la cam cho lay le chu thoi buoi nay danh thiep cha noi len dieu gi, thi do, co vi chi mot mieng giay bang nua ban tay ma chi chit ca chuc cac chuc tuoc, danh hieu, doc chong ca mat ma da co ai biet dau neu nhu co mot ban toi khong vo tinh xem duoc mot cuoc hoi thao Dong Nam A ve mat tren tivi ma anh ta doc mot ban thuyet trinh kha sinh dong ve nhung chan thuong mat trong chien tranh. Cha, chien tranh a, chan thuong a? Nghe co ve dong doi, chien huu qua, zo qua! The la mo den.


Mot toa nha cao tang son mau trang khang trang toa lac ngay ben ho Truc Bach dau duong Pho Duc Chinh dang vao mua gio thu se se tran ve da goi mot su yen han, tinh tai. Buoc vao trong, khach den kham chua ngoi kin ca sau tang lau voi thap thoang nhung nu cuoi hien tuoi cua cac co nhan vien khoac ao blu trang lai goi mot su lang man, tin cay buoc dau. Cang lang man hon khi phai di qua tat ca cac phong kham kin dao deu co mot mau  den huyen ao nhu nhau va phia truoc, rat gan, chi cach mot cai may gi ve tan ky lam thom nuc mui hai ngoai, nghe ro duoc ca hoi tho tinh khoi va tieng cua minh sot soat la bong hinh mot thanh nu cung huyen ao khong kem, dua da cho cai su kham lau la toi hai tieng thanh phut choc thoang bay.


Chi den khi buoc vao can phong co bien de BS. HUNG - GIAM DOC thi cai thoang bay do moi von cuc. Anh ban bac si nhiet tinh, binh di, de thuong ngoi cung chuyen bay hom truoc gio day la lam, sang trong, sang choang va nghiem nghi nhu mot giao su dau nganh sau khi kiem tra lai mot lan chot, lanh lung phan nhu chua he quen biet gi: “Anh ve, nua thang sau quay lai!”. Cai gi vay, toi hoi. Vi mat anh phai dat ben Nhat mot cai thuy tinh the rieng cho hop voi vet seo. Vi bac si tra loi roi ra hieu cho co tro ly goi tiep nguoi khac.


Ty nua thi noi cau, tu nhien moi nguoi ta den day chu co ky keo xin xo gi dau ma hach the? Noi nang, dieu bo cu nhu giao hoang La Ma! Va se noi cau that neu nhu khong co mot canh blu xa den, nho nhe: “ De chau dua chu xuong tang. Hom nay dau tuan dong khach qua, tu sang den gio bac si phai kham va mo bon ca roi, chieu nay con bon ca nua! Chu cu ve nghi, den ngay chau se chu dong goi a!”. Goi a!... Gom thoi la cai tieng con gai em ru noi benh vien nhu tieng nhung co du kich giua tran tien lam thoang nhe ca dau thuong chet choc. Thi ve va cho.


Dung 15 ngay sau, khi cai dau lang dang cua toi sap quen roi thi cung tieng co gai do goi cho toi moi den mo, lai con dan khong an sang de thu mau, khong tu di ma co nguoi nha dua den hoac neu khong co nguoi nha thi chu di taxi chu dung ngoi xe may...”. Ty nua phi cuoi! Cai gi ma nhu vao tran dai phau ay nhi? Mau do dau roi a? Chac lai ca “Khi can thi bao tin cho ai?”.


May ma lan nay cai thang chua hay sot ruot la toi duoc dua len thang phong mo luon sau khi thay do benh nhan va cung ky vao ban “Khi can bao tin cho ai”. Roi cung nho thuoc me, thuoc gian dong tu, trum khan kin mat, dat ong tho ong hut dang hoang. Lat sau, trong bong toi huyen hoac nghe co nhung buoc chan nhe di den roi ca phau thuat bat dau. Khong thay dau, khong thay rat, chi thi thoang nhoi nhe trong su tinh lang den khong cung tuong nhu nghe duoc ca tieng sam cam tu lich su vo canh bay qua khung cua. Nhung sao ma lau the? Nghe bao mo cai nay chi muoi, muoi lam phut la xong ma thoi gian troi qua chi it cung tren ca nua tieng roi! Hay la... Toi thoang nghi den cai seo chet tiet. Hay la thoi, bo di cau a, seo siec lang nhang the co khi mo mat cong! Toi dinh mo mom noi the thi tieng cua Hung, dung la cai tieng tram tram, hoi khan cua cau ta vang len: “Xong roi! Moi nha van ngoi day! May qua, tuong khong vao noi!”. Chiec khan trum duoc thao ra, con mat vua mo duoc bang lai, toi ngoi day va bat ngo, qua con mat lanh thoang thay tren tran Hung co nhung cham mo hoi li ti. Nhung giot mo hoi trong phong lanh. Trong khi anh cui xuong ghi chep cai gi vao benh an, co phu mo chinh la co gai lan truoc dua toi xuong tang luc nay dung canh toi noi nho: “Day co le la ca mo thuy tinh the kho nhat, lau nhat cua bac si, toi 45 phut, phai lua qua cai seo sao cho vao khit duoc. Toi nay chu co the thao bang, sang mai den kiem tra lai. Gio chau dua chu xuong tang”.


Lai dua xuong tang! Mat me chua? Tinh quay lai cam on nguoi mo mot cau nhung da khong thay bong anh ta dau nua. Chac lai quay ve phong kham roi? Ro kho! Toi thoang nghi den mat do benh nhan ngoi truoc phong anh ta kha dong luc nay.


Ve nha, chi mong mat troi lan. Khi den duong bat len, truoc su chung kien cua ca nha, toi trinh trong thao bang nhu anh linh Le Ma Luong bi dan vao mat. Va mot dieu bat ngo den ky dieu xay ra: Lay man hinh tivi lam chuan, lay nhung khuon mat nguoi than lam chuan, ca do dac trong nha nua... tat ca cu sang bung len, sac net, gay gon nhu the cai chuyen loa nhoa kia chi la chuyen dua. Den mau la ngoai kia cung xanh hon, net chu tren trang ban thao cung co hon hon. The co nghia la con mat seo cua toi sau 41 nam phe tich nay chi sau 45 phut, gio da sang gan tuong duong con mat lanh, tu nay hai mat song hanh, hai mat cung soi ve phia truoc, doc nhan long bao nam nay gio da thanh thien ly nhan. Suong den ngo ngang, suong den tu trach sao khong di mo tu dau?


Suong toi noi quen ca tra loi mot cau hoi rat doi thuong nhung vo cung thiet yeu cua ai do: “Nay, mo cong phu the, may moc tan ky the, lai la Benh vien mat Nhat Ban dang co thuong hieu hang dau, tom lai gia ca la bao nhieu?”. Danh lac dau khong tra loi duoc. Co cai gia nao tra cho mot tam tinh thay thuoc, mot luong tri lam nghe, mot mau so chung da cung di qua nhung canh rung bom dan, cao lam, vo gia.


Mai may tuan sau toi moi nhan duoc cai tin nhan cua Hung: “Em xin loi da khong noi chuyen voi anh duoc  nhieu, mot la vi ban, thu nua la nha em bi ung thu vu nen dau oc luon de hai noi. Rieng doi voi anh em chi nghi mot dieu, neu anh vin vao mat mui de gac but thi em cam thay nhu minh co toi, von la nguoi linh em mong anh tiep tuc ngoi vao ban, the thoi...”.


Ha Noi, thu 2016


Nha van Chu Lai


RẤT NHIỀU SẢN PHẨM

DANH BẠ PHONG PHÚ

Đa dạng hàng trăm ngàn thuốc

CÁC THƯƠNG HIỆU NỔI TIẾNG

ĐỊA CHỈ NHÀ THUỐC

Chi tiết từng ngõ, phố, quận, huyện

TIN TỨC CẬP NHẬT

TIN SỨC KHỎE HỮU ÍCH

Các tin y tế cập nhật liên tục

HỖ TRỢ NHANH CHÓNG

HỖ TRỢ NHANH CHÓNG

Tư vẫn miễn phí, nhiệt tình

RẤT NHIỀU SẢN PHẨM

DANH BẠ PHONG PHÚ

Đa dạng hàng trăm ngàn thuốc

TIN TỨC CẬP NHẬT

TIN SỨC KHỎE HỮU ÍCH

Các tin y tế cập nhật liên tục

Giá Thuốc www.giathuoc.net Hà Nội, Việt Nam 123 ABC VN-HN 10000 VN ‎0912121212